Chuỗi ngày khốn khổ kêu oan 10 năm của nhà ông Nguyễn Thanh Chấn

Hai ngày sau khi vụ án oan ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, Bắc Gian xảy ra (15/8/2003), Công an tỉnh Bắc Giang ra quyết định khởi tố vụ án giết người và tổ chức truy tìm hung thủ. Tại hiện trường, hung thủ để lại một lưỡi dao. Hai chiếc nhẫn trên tay (một nhẫn vàng ta, một nhẫn vàng tây) của nạn nhân bị lấy đi và còn nguyên dấu vết mới bị tháo. Nhiều người nghi đó là vụ giết người cướp của.

Quá trình điều tra gặp bế tắc, nhiều người trong làng được mời lên trụ sở UBND xã làm việc, rồi lại được thả về, chẳng biết căn cứ vào đâu mà ông Nguyễn Thanh Chấn bị bắt, không có một lệnh bắt nào được công bố trước bàn dân thiên hạ.

Thấy chồng đi mấy ngày không về, vợ ông Chấn, bà Nguyễn Thị Chiến cầu cứu họ hàng, làng xóm giúp đỡ. Bản thân bà Chiến là người ít được học hành, không va chạm với cuộc sống bên ngoài nhiều nên vốn sống, sự hiểu biết xã hội còn nhiều hạn chế. Thấy chồng bị bắt, bà hoảng quá, suốt ngày chỉ biết kêu khóc, than trời.

Đúng lúc này, vợ chồng bà Thân Thị Hải (sinh năm 1958) và ông Nguyễn Văn Ngọc (lúc đó còn là công an) xuất hiện như những vị cứu tinh. Bằng sự nhạy cảm nghề nghiệp, ông Ngọc khiến vợ tin rằng ông Chấn vô tội. Bằng chứng là hàng loạt những sai phạm của cơ quan điều tra, trong quá trình tố tụng của vụ án này, được ông Ngọc vạch trần.


Ông Nguyễn Thanh Chấn và vợ là bà Nguyễn Thị Chiến nhớ lại chuỗi ngày đau khổ của mình.

 

Nhưng không may, 3 năm sau ngày ông Chấn bị bắt, ông Ngọc qua đời vì bị ung thư. Trước khi mất, ông Ngọc trăn trối lại cho vợ: “Em hãy làm mọi cách, phải đồng hành cùng vợ chồng em Chấn, đòi lại lẽ công bằng”.

Thấy ông Ngọc, bà Hải tận tình giúp đỡ ông Chấn minh oan, ông Thân Ngọc Hoạt ở cùng xã với ông Chấn, đồng thời cũng là anh em đồng hao với ông Chấn không thể làm ngơ. Ông Hoạt cũng tin ngay từ đầu, ông Chấn không thể là kẻ sát nhân, nên trong quá trình tố tụng, thấy bà Chiến khó khăn quá, ông Hoạt đã đem “cắm” sổ đỏ mảnh đất của mình lấy 95 triệu đồng, làm lộ phí. Nhiều người làng tin ông Chấn vô tội, họ vét cạn tiền trong nhà, góp cho ông Hoạt để chung tay đi đòi công lý cho ông Chấn.

Ngày 28/9/2003, cơ quan điều tra ra lệnh tạm giữ và ngày hôm sau ra quyết định khởi tố bị can đối với Nguyễn Thanh Chấn. Ngày 3/12/2003, bản kết luận điều tra hoàn tất và cơ quan công tố truy tố ông Chấn tội Giết người.

Trong phiên tòa sơ thẩm, ông Chấn một mực kêu oan, nhiều người dân sẵn sàng ra làm chứng vào thời điểm xảy ra vụ án họ có nhìn thấy ông Chấn. Các luật sư cũng đưa ra nhiều luận điểm rất khoa học chứng minh ông Chấn vô tội và hàng trăm lá đơn của người dân Nghĩa Trung kêu oan cho ông Chấn gửi đến tòa án. Nhưng tòa lạnh lùng tuyên ông mức án chung thân, đáng ra ông phải nhận án tử hình về tội Giết người, nhưng vì ông là con trai duy nhất của liệt sĩ.

Suốt từ lúc ông Chấn bị bắt, người nhà ông liên tục nhận được thông tin công an đã dùng nhục hình, bức cung, ép cung để buộc ông nhận tội mà ông không làm. Rồi họ làm hàng chục lá đơn kêu oan, đơn tố cáo, đơn đề nghị… và đến cuối cùng, TAND Tối cao vẫn tuyên phạt ông Chấn án chung thân. 

Kể từ ngày 7/12/2004, khi được đưa đi thụ án tại trại giam Vĩnh Quang, bản thân ông Chấn và bà Chiến đã liên tục viết đơn kêu oan. Bà Hải trực tiếp đưa bà Chiến đi hàng trăm lần xuống Hà Nội gửi đơn với những lời lẽ thống thiết, nhưng chỉ nhận được vài công văn trả lời với nội dung: “cơ quan XY đã nhận được đơn của ông, bà... và đã gửi đến công an tỉnh Bắc Giang đề nghị xem xét, giải quyết”. Nhiều khi tuyệt vọng, ông Chấn đã tìm đến cái chết để giải thoát cho vợ con đỡ khổ. Nhưng rất may, cả hai lần ông Chấn tự tử đều không thành.

Với người làng, ông Chấn là người đàn ông lành như cục đất, yêu vợ, thương con, sống chan hòa với làng trên xóm dưới. Mẹ đẻ ông Chấn là cụ Vì, năm nay 72 tuổi. Khi được hỏi: “Cụ ơi, suốt 10 năm tin con trai bị oan, cụ đã sống thế nào?”, bà cụ chỉ cười nhưng nước mắt chực tuôn rơi, nói: “Đời tôi khổ một thì con dâu tôi (bà Chiến - vợ ông Chấn) khổ mười. Tôi lấy chồng năm 18 tuổi, năm 20 tuổi sinh ra thằng Chấn thì chồng tôi đi bộ đội. 

Khi thằng Chấn 3 tuổi thì tôi nhận được giấy báo tử của bố nó. Tôi ở giá nuôi thằng Chấn lớn khôn và chăm sóc mẹ chồng. Ông ấy hy sinh ở miền Trung, mấy năm trước mới tìm được hài cốt để đưa về quê hương thì mẹ chồng tôi đã chết rồi, con trai thì bị đi tù”.


Ông Chấn khóc khi đọc lại những lá đơn kêu oan.

 

Trong 10 năm ông Chấn đi tù oan, bà Chiến hai lần bị tai nạn giao thông “thừa sống thiếu chết”, chính cụ Vì là người chăm sóc con dâu, lo cho con dâu từng li từng tí. Sống trong sự khổ đau đến tận cùng, những người phụ nữ tử tế đã dựa vào nhau để đi tiếp con đường đầy chông gai. Thiếu ông Chấn, những đứa con đang đi học đành xin nghỉ vì hoàn cảnh quá khó khăn. Đứa con gái thứ hai, vừa lớn lên đã nằng nặc đòi xin sang Đài Loan lao động. Cô thề sẽ hy sinh cả cuộc đời, vắt kiệt sức để lao động, kiếm tiền để mẹ đi đòi công lý cho cha.

Đứa con trai đầu lấy vợ, sinh được 2 cháu trai xinh xắn. Một hôm, cô vợ bỗng chỉ thẳng vào mặt chồng mà nói: “Tao không thèm ở với thằng chồng có bố giết người”. Thế là cuộc hôn nhân ấy tan vỡ. Nàng con dâu cả sẵn sàng bỏ lại hai con để đi tìm hạnh phúc riêng. Gia đình bà Chiến đã có lúc đứng bên bờ vực tuyệt vọng, đói ăn, thiếu mặc, đau đớn. Dù vậy, bà Chiến, bà Hải, cụ Vì và những người con gái của ông Chấn không phút nào ngừng theo đuổi mục tiêu của mình.

Chừng 8-9 năm sau khi vụ án oan, trong làng xuất hiện tin đồn về kẻ giết chị Hoan thực sự vẫn còn sống. Bà Hải lập tức sắm các thiết bị nghe lén, ghi âm… để điều tra độc lập, bám theo tin đồn. Được thừa hưởng “máu” nghề nghiệp của chồng, bà Hải thực hiện cuộc điều tra khá bài bản. Bà xác định được người phát tin tỏ ra day dứt, muốn cởi bỏ gánh nặng về một sự thật tàn ác, khi ông sắp sửa lìa xa cõi đời. Ông này chính là bố vợ sau của Lý Văn Chúc, còn kẻ gây án là Lý Nguyễn Chung (sinh năm 1988), con đẻ của Lý Văn Chúc.

Ông Chúc lấy vợ ở Lạng Sơn, sinh ra Lý Nguyễn Chung, nhưng người vợ cả không may qua đời. Ông Chúc trở về xã Nghĩa Trung lấy vợ hai, để Chung sống ở Lạng Sơn cùng gia đình bên ngoại. Chung không sống với bố, cũng chẳng ở với ông bà ngoại, hắn đi lang bạt nên không ai để ý.

Đêm định mệnh đó, hắn chính là kẻ đã giết bà Hoan để cướp lấy 2 chiếc nhẫn vàng và 59.000 đồng. Giết người xong, Chung có về nhà ngâm bộ quần áo dính máu vào chậu để ở bờ giếng. Mẹ kế của Chung là người giặt bộ quần áo đó, bà nói cho bố Chung biết sự thật. Nghe xong, thay vì đưa con ra trình diện, ông Chúc lại thông đồng với họ hàng, anh em ruột thịt, đưa Chung đi trốn biệt suốt 10 năm qua.

Sự thật sẽ mãi mãi được giấu kín, nếu không có lần Chung gọi điện từ Tây Nguyên ra, xin bố 20 triệu đồng. Ông Chúc bàn với vợ bán con bò lấy tiền gửi cho Chung. Trong khi đó, tiền mua giống con bò lại của chính bố mẹ đẻ của vợ cho vay tạm. Người vợ yêu cầu bán bò phải trả tiền cho bố mẹ vợ, ông Chúc không đồng ý. Nhất định ông phải gửi cho con trai ông mới được.

Có lẽ việc phải mang sự thật tày trời về thằng con trai nhẫn tâm, người mẹ kế đã ấm ức đến mức không chịu nổi. Bà còn nói lại sự thật cho cha đẻ của mình biết và quyết định rời làng đi biệt tích suốt mấy năm trời. Người già, sức chịu đựng có hạn, ông quyết định nói ra sự thật, bởi lý do: “Tôi chết cũng không nhắm mắt được nếu mang theo sự thật này".

Cái kim trong bọc rồi cũng đến ngày lòi ra. Kẻ giết người bị vạch mặt cho dù đã thay hàng trăm số điện thoại, đi hàng chục miền đất khác nhau và cuối cùng, hắn được thuyết phục ra đầu thú.

Kết quả điều tra của Cục điều tra Viện kiểm sát Tối cao cho thấy, đêm 15/8/2003, Chung thấy chị Hoan đang ngồi đếm tiền. Tưởng chị có nhiều tiền, gã choai mới 14 tuổi 8 tháng lẻn vào dùng dao giết chị Hoan để cướp 59.000 đồng và 2 chiếc nhẫn.

Về đến nhà, hắn giặt bộ quần áo dính đầy máu và kể lại vụ việc với bố, mẹ kế và các anh chị em trong nhà. Chung gửi anh trai chiếc nhẫn vàng ta nhưng vợ anh này không đồng ý vì đây là đồ trộm cướp, không chứa trong nhà. Khi hắn tâm sự sẽ bỏ trốn, mọi người trong nhà không hề ngăn cản, thậm chí còn tiếp sức cho Chung. Rời quê, Chung dạt đến nhiều nơi ẩn náu cho đến tận bây giờ.

Theo Phụ Nữ TP HCM

Tags:Chuỗi ngày khốn khổ kêu oan 10 năm của nhà ông Nguyễn Thanh Chấn

Tin tiêu biểu

Câu Chuyện Về Tinh Thần Trách Nhiệm

Câu Chuyện Về Tinh Thần Trách Nhiệm

Trong cuộc sống hàng ngày, những người làm công việc bảo vệ thường được xem như những "người hùng thầm lặng"

Thursday, November 28, 2024
Đóng bảo hiểm xã hội 32 năm, tính lương hưu ra sao từ 2025?

Đóng bảo hiểm xã hội 32 năm, tính lương hưu ra sao từ 2025?

Từ 1/7/2025, người lao động đủ tuổi nghỉ hưu và đóng đủ 15 năm bảo hiểm xã hội trở lên được hưởng lương hưu. Nhưng thời gian đóng vượt cao cũng chỉ tính mức hưởng tối đa 75% lương đóng bảo hiểm.

Tuesday, November 26, 2024
Mừng Thêm Một Năm Thành Công Rực Rỡ!

Mừng Thêm Một Năm Thành Công Rực Rỡ!

CHÚC MỪNG SINH NHẬT PHÓ TỔNG GIÁM ĐỐC

Monday, November 25, 2024
Tri ân những người gieo mầm tri thức

Tri ân những người gieo mầm tri thức

Các thế hệ học sinh thường tổ chức thăm hỏi, tặng hoa, gửi thiệp chúc mừng và những món quà ý nghĩa để thể hiện tình cảm biết ơn sâu sắc tới thầy cô.

Wednesday, November 20, 2024
Bộ Tài chính đề xuất giảm tiếp thuế VAT đến giữa năm sau

Bộ Tài chính đề xuất giảm tiếp thuế VAT đến giữa năm sau

Nhà chức trách đề xuất kéo dài thời gian giảm 2% thuế giá trị gia tăng (VAT) với một số mặt hàng, dịch vụ thêm 6 tháng, tức tới giữa năm 2025.

Tuesday, November 19, 2024
Phone Messenger zalo
Back to top